Tâm hồn và trái tim này đã chết, đã không còn thuộc về thế giới này từ rất lâu rồi.
Mọi thứ xung quanh đều chỉ là những cơn mộng phù du, là những lời nói giả dối.
Những giọt lệ làm cho đôi mắt của cô gái mờ đi.
Rốt cục trong thế giới này, mình là gì, cô tự hỏi. Giống như một mảnh ghép thừa thãi, cô dường như sinh ra là để lạc lối. Để không thuộc về xã hội này. Để từng ngày trôi qua giống như một quả bom nổ chậm, âm thầm, lặng lẽ, để từng phút...
continue reading...